Sắc lính trong tôi
- Được viết: Thứ hai, 25 Tháng 8 2014 13:29
- Viết bởi Trung tâm GDQP
- Lượt xem: 7510
Tôi nhớ mãi những ngày mình còn nhỏ lon ton theo mẹ đến trường mẫu giáo, hát không rõ lời, tôi đã rất thích nghe những câu: “Em thích lắm chú bộ đội, bước một hai, chân bước một hai” hay “ vai chú bộ đội mang súng mũ cài ngôi sao đẹp xinh… Chú bộ đội, chúng cháu yêu chú lắm”…
Trong đầu óc non nớt của tôi hiện lên hình ảnh chú bộ đội thật oai phong, lẫm liệt và cũng thật đáng yêu. Theo năm tháng tôi lớn lên nhưng hình ảnh chú bộ đội tôi được biết qua những vần thơ, những câu hát vẫn mãi khắc ghi trong tâm chí tôi:
Thế rồi tôi lên cấp 2, cấp 3 được học Lịch sử, Tìm hiểu, phân tích các tác phẩm văn học, tôi mới hiểu sâu hơn về “ Anh bộ đội Cụ Hồ”. Tôi hiểu rằng phải trải qua hơn 30 năm kháng chiến chống pháp và đế quốc Mĩ, mỗi ngọn núi, dòng sông, mỗi đường phố, xóm làng đều ngời sáng chiến công, mỗi thôn quê trên khắp đất nước Việt Nam đều có những con người trở thành “ Anh bộ đội cụ hồ”. Đều có những anh hùng, liệt sĩ hi sinh cho quê hương, cả một chặng đường dài chiến đấu quên mình và chiến thắng vẻ vang, lớp lớp các thế hệ chiến sĩ quân đội nhân dân đã lập biết bao chiến công vang dội trong các cuộc kháng chiến cứu nước dành độc lập tự do, thống nhất đất nước, bảo vệ tổ quốc. Tôi cảm phục những tấm gương chiến sĩ anh dũng hi sinh. Nào Phan Đình Giót lấy thân lấp lỗ châu mai, Bế Văn Đàn lấy thân làm giá súng, Tô Vĩnh Diện lấy thân chèn pháo… Một tiểu đội trưởng bị thương nặng không nói được chỉ viết ra giấy bằng máu của mình “ Còn một người cũng phải đánh”. Đặc biệt tôi thích những hình ảnh đẹp đẽ của anh bộ đội Cụ Hồ qua những câu thơ:
Rất đẹp hình ảnh anh lúc nắng chiều
Bóng dài trên đỉnh dốc cheo leo
Núi không đè nổi vai vươn tới
Lá ngụy trang reo với gió đèo…
Và cứ thế theo giời gian, hình ảnh anh bộ đội càng hiện lên lung linh, đẹp đẽ trong trái tim tôi. Tôi càng ý thức sâu hơn và đầy đủ hơn vai trò của người lính cách mạng cũng như những phẩm chất tốt đẹp của anh bộ đội. Tôi thích nghe những câu chuyện đầy xúc động về sự hi sinh anh dũng, cuộc sống vô cùng cam go, thiếu thốn của người lính nơi biên cương, hải đảo của các anh bộ. Những câu chuyện ấy nhắc nhở tôi phải sống có trách nhiệm với quê hương, đất nước, trân trọng những gì mình đang có, biết ơn cha ông đã đổ biết bao xương máu để mang lại cuộc sống ấm no như ngày nay.
Qua đó, tuyên truyền cho các thế hệ trẻ có ý thức, trách nhiệm với tương lai của đất nước, xứng đáng với truyền thống tốt đẹp của quân và dân ta.